Buồn trông góc bể chân mây
Dương gian khắp chốn đó đây ,bạo tàn
Quan tham lắm bạc nhiều vàng
Người dân lương thiện ngày càng xót xa
Rủi thay một trận phong ba
Quan tham cướp phá cửa nhà anh Vươn
Thế là trải mấy năm trường
Vợ chồng một nắng hai sương đắp bồi
Bỗng dưng tan nát tơi bời
Kêu đất chẳng thấu ,kêu trời chẳng thương
Vì chưng chống bọn bất lương
Em, cháu ,chồng ,vợ đều vương tội vào
Kẻ cướp chỉ bị án treo
Còn người mất của phải đeo tù ngồi
Kêu đâu cũng thế mà thôi
Vòng kim cô đã xiết rồi biết sao
Hỏi cùng đất thấp trời cao
Oan khiên còn có nơi nào hơn đây
Nếu không có bọn cướp ngày
Thì đâu có cảnh người ngay đi tù
Thanh Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét