Nước mắt chảy trên má bao thiếu nữ
Trên ngàn ngàn khuôn mặt đã nhăn nheo
Trên má bao chàng trai kiên nghị
Chưa khóc bao giờ nay nhòa lệ, trào mi
Những bàn chân cứ chầm chậm bước đi
Của dòng sông người trên đường Hoàng Diệu
Muốn thắp một nén tâm nhang cho Người - Huyền thoại
Vị tướng của lòng dân - Vĩ đại - Hiền hòa
Luật vô thường Người đã đi xa
Nhưng sống mãi với thơ ca, đất nước
Với dân tộc, với loài người trên trái đất
Với lòng tin của triệu triệu con người
Với những trái tim hồng yêu nước của quê tôi
Bác đi rồi con mãi gọi Bác ơi...
Bác vĩ đại trong những người vĩ đại
Nụ cười Bác cứ tươi - tươi mãi
Cứ hiền hòa -nhân ái - bao dung
Sống mãi trong chúng con -tiệm cận tới vô cùng
Bác đi rồi con cứ nghĩ mông lung
Bác để lại muôn ngàn thương nhớ
Thơ viết mãi cũng không thể đủ
Ca ngợi Người - Đại tướng - Vĩ nhân
Nước mắt là tượng đài đẹp nhất của lòng dân ../.
Thinh Lựu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét