Khẩn cáo ! Khẩn cáo!...
Vua bếp tôi lên chầu thượng đế
Dâng sớ trình xin kể đầu đuôi
Dương trần nước Việt nơi nơi
Quan tham nhũng nhiễu hại người hiền lương
Thần trấn suốt năm trường đã tỏ
Mời Ngọc Hoàng hãy ngó mà xem
Đầy tớ mặt lạnh như kem
Chủ nhân khốn khổ ai thèm quan tâm
Họ vẫn phải âm thầm chịu đựng
Tớ lách luồn mua những chức cao
Mưu mô hãm hại đồng bào
Hành dân khắp chốn biết bao hãi hùng
Biết bao kẻ tàn hung bạo ngược
Hiếp đáp dân , đất nước rối bời
Đến nay mấy chục năm rồi
Dân oan bị hại đứng ngồi không yên
Bao đơn kiện không tiền xếp xó
Kiệt sức rồi đành bỏ mất tong
Táo tôi thật xót xa lòng
Hỏi ngài Thượng đế phép công đâu rồi?!...
Khẩn tấu !.. Khẩn tấu! Khẩn Khẩn tấu! !...
NĐ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét